Có một điều mà trong hành trình làm Coach mình học đi học lại, học liên tục qua năm tháng, chính xác là một chuỗi phủ định của phủ định: learn - unlearn - rồi lại learn, đó là "be there for them."
Chọn cụm ấy vì tình cờ bật ra trong đầu, dịch theo nghĩa đen nôm na là "ở đó vì họ."
Dĩ nhiên, "ở đó" không phải là nói về vị trí địa lý. Đó cần phải là một trạng thái hiện diện, trọn vẹn cả thân-tâm-trí dành cho người đang đối thoại với mình. Tôi ở trước mặt bạn, tâm hướng về bạn và trí óc đang tập trung vào câu chuyện của bạn. Tập trung như vậy 5 phút thì dễ, chứ 60 phút, 90 phút thì cần một sự nỗ lực đáng kể.
Vế thứ hai: "vì họ." Đây là điều mà mình chủ yếu muốn nói tới. Thế nào là vì một người?
Mình từng đọc thấy những trường hợp thao túng, bạo lực với người thân, người yêu, rồi bao biện trên danh nghĩa vì tình yêu dành cho những người ấy. Thế là bạo lực vì họ, hay vì mình?
Cũng có những trường hợp âm thầm chịu thiệt, hi sinh vì người khác để rồi cảm thấy ấm ức khi nhận ra sự hi sinh của mình không được đối phương ghi nhận. Thế là hi sinh vì họ, hay vì mình?
Lại có những tình huống hết lòng đưa ra lời khuyên hòng cứu rỗi cuộc đời đối phương, nhưng đối phương bịt tai không nghe, không nhận, không theo. Người đưa ra lời khuyên cảm thấy giận dữ và bị coi thường vì đối phương dám chê giải pháp của mình. Thế là khuyên vì họ, hay vì mình?
Có nhiều dạng hình kiểu cách để chứng tỏ bản thân vì một ai đó, nhưng nghề Coach khiến mình phải đi theo hướng "hoàn toàn." Nghĩa là, tôi gạt bỏ đi bản ngã của mình, lắng nghe câu chuyện của bạn bằng một cái đầu "tinh khiết" (pure). Những tâm tư, nguyện vọng, lựa chọn của bạn, mục tiêu và khát khao của bạn, tất cả những thứ ấy sẽ là chất liệu để tôi làm việc với bạn. Và tôi chỉ cùng bạn làm việc với những chất liệu ấy mà thôi.
Nói thì dễ, nhưng làm thì khó. Gạt đi cái tôi của mình so với thể hiện cái tôi, việc nào dễ dàng hơn?
Thế nhưng một khi đã gạt đi được cái tôi một cách hoàn toàn, thì cũng như nhìn được căn tính của vạn vật gói gọn trong một chữ Không, cái đầu sẽ hoàn toàn nhẹ nhõm. Bởi có lí do gì để gượng ép đâu?
Hiểu được điều này coi như nắm được chìa khoá, nhưng để chiếc chìa khoá hoạt động trơn tru mượt mà thì phải cần một quá trình liên tục thực hành & chiêm nghiệm, learn rồi unlearn, rồi lại learn. Chính là tôi hiểu là bạn sẽ tự tìm được câu trả lời, nhưng đôi khi bản ngã của tôi nói rằng tôi phải "giúp" bạn theo cách khác. Rồi sau nhiều bài học, nhiều chiêm nghiệm, lại một lần nữa tôi tìm được sự bình yên khi chỉ đơn giản tin tưởng rằng tự bạn sẽ đủ khả năng tìm ra được câu trả lời.
Nói theo quy luật Phủ định của phủ định chắc sẽ phải nói là, đi theo con đường coaching đúng như đi trên cầu thang xoáy ốc vậy!
Comments