Mình có một người bạn, hiện cũng đang là khách hàng của mình, đã luôn phải vật lộn với việc thể hiện cảm xúc xuyên suốt quãng thời gian từ khi còn nhỏ đến tận bây giờ.
Năm nay người bạn ấy đã bước sang tuổi 25. Trong 25 năm sống trên đời, gần như bạn chưa bao giờ thể hiện được tình cảm của bản thân kể cả bằng lời nói hay hành động. Những việc tưởng chừng rất đơn giản như nói yêu quý ai đó, tặng người ta một món quà cảm tạ, dành cho bạn bè mình một cái ôm,... bạn cảm thấy vô cùng khó khăn để thực hiện.
Và dĩ nhiên, bạn cũng chưa bao giờ bước vào một mối quan hệ tình cảm nào cả. Thậm chí bạn còn không thể tưởng tượng ra được viễn cảnh có người yêu là như thế nào. "Tương lai mặc định" của bạn chính là sống một quãng đời cô độc, mệt mỏi cho đến ngày không còn chịu được nữa.
Viễn cảnh tương lai u ám này, nếu không bước vào phiên khai vấn chắc bạn cũng chẳng bao giờ nhận ra rằng nó đã cài cắm trong đầu bạn suốt 25 năm vừa qua, chi phối từng suy nghĩ, hành động của bạn. "Chả trách mình luôn rơi vào trạng thái chán nản, không có hy vọng. Cố gắng dậy sớm đi làm, cố gắng tập thể dục, đi gặp bạn bè mà cuối ngày vẫn chẳng thấy được niềm vui nào." Bạn nói.
Thời điểm gần đây, sau khi trải qua 3 phiên coach theo lộ trình Khai vấn Tự tin, bạn dần trở thành một con người khác hẳn. Bạn bình thản, kiên nhẫn hơn với bản thân. Bạn ghi nhận nỗ lực của mình nhiều hơn. Bạn dần kết nối được mô thức hành vi của mình với sự nuôi dạy của cha mẹ trong quá trình lớn lên. Và bạn phỏng đoán: "Có lẽ nào việc mình đối xử lạnh lùng với người khác là do sợ bị họ từ chối hay không?"
Ngày hôm qua, mình đã cho bạn thực hiện một thử thách: "Hãy gửi lời cảm ơn tới người mà bạn đã không có cơ hội nói cảm ơn."
Với những người đã quen bộc lộ cảm xúc, đặc biệt là những người hướng ngoại, thử thách này hết sức bình thường. Chỉ là cảm ơn thôi mà, có gì đâu? Thế nhưng với bạn này, mình đã phải dành nửa tiếng để cùng bạn tập dượt, chuẩn bị tâm lý cho việc nói lời cảm ơn với một người đồng nghiệp đã từng giúp đỡ bạn hồi trước.
Sáng nay bạn nhắn mình, thông báo rằng đã vượt qua thử thách. Mọi thứ đi đúng như kịch bản. Và bạn kết luận: "Cần phải làm việc này nhiều hơn nữa!"
Mình rất vui khi nghe bạn nói thế. Sở dĩ có thử thách này là bởi, kể cả chúng ta đã phá vỡ những niềm tin giới hạn trong mình và biết mình cần phải làm gì để bộc lộ bản thân ra nhiều hơn, trở nên tự tin hơn, nhưng sẽ không có ích gì nếu như chúng ta không dám THỬ.
Thử thực sự một lần làm. Một lần thực sự bộc lộ tình cảm của mình với người khác. Một lần bày tỏ lòng biết ơn của mình ra với những người xung quanh. Bạn sẽ nhận ra, hoá ra cảm giác này lại dễ chịu đến thế.
Và hoá ra, những người xung quanh chúng ta cũng đang cần, và trân trọng điều này lắm!
(Chia sẻ đã có sự đồng thuận của khách hàng)
留言